Có vẻ như em ấy nghiện thổi kèn. cô ấy nắm lấy cánh tay tôi cho đến khi chúng tôi đến được vài chiếc ghế. Vì bãi biển là nơi riêng tư nên Vivi hỏi tôi rằng chiều hôm đó cô ấy có nhận được lời mời tới một bữa tiệc khỏa thân không. – Bạn có nhận ra không David, sự xuất hiện của những người này để mời chúng tôi đến bữa tiệc đó, họ cũng đặt ông David A… và bà Điều đó không vui sao? – Sự thật là tôi muốn đi. Tôi nói rằng nó thực sự nghĩ về việc cuối cùng cũng nhìn thấy cô gái này khỏa thân hoàn toàn. Bởi vì với món tráng miệng, miệng tôi đang chảy nước. – Nhưng David, anh thật điên rồ khi chúng ta đi dự một buổi dạ hội khỏa thân. – Anh không muốn đi cũng không sao, đó là quyền của anh. Tôi nói với giọng khiêu khích. Không, nếu bạn không phiền thì tốt thôi.