Để con làm cho bố lên đỉnh nhé. Tôi sẽ chuẩn bị và phục vụ bữa sáng và gọi dì của tôi, người sẽ đến sau một lúc trong bộ đồ ngủ và dép lê. Anh ấy thích xem tin tức quốc gia trong khi chúng tôi ăn sáng. Ông lo ngại về hiện tượng của đứa trẻ. Dù ở xa sông Rímac nhưng tôi lại đinh ninh rằng năm nay nước sẽ tràn vào nhà: “có năm nước tới cửa không ra đường được”. Tôi đã tự hỏi những gì tôi tin tưởng. Không có cách nào để gạt hình ảnh ngôi nhà ngập nước lên đến trần ra khỏi tâm trí anh. Một ngày nọ, cháu gái của dì Dina đến nhà. Cô ấy là một cô gái mười bảy tuổi, cao, tóc đen, vừa học xong, ít nói và xinh đẹp, tên là Katy. Cả gia đình cô đều ở Mỹ, cô ở lại học nốt trung học. Bây giờ anh ấy sẽ đoàn tụ với gia đình ở Texas. Chú Máximo, cha của Katy, đã nhờ dì Dina giúp ông làm thủ tục cấp thị thực cho con gái mình.